Chào mừng bạn ghé thăm tinnhac.com từ google. Tinnhac.comtrang thông tin âm nhạc hàng đầu Việt Nam. Trải nghiệm tinnhac.com ngày hôm nay để không bỏ lỡ những tin tức âm nhạc chuyên sâu và hấp dẫn nhất!

Những mặt tối của ngành công nghiệp âm nhạc

Nghệ thuật truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta. Nhưng ngành công nghiệp âm nhạc có mặt tối riêng của nó và gốc rễ của nó chính là cảm xúc sợ hãi, hiếu chiến và giận dữ.Trong bài viết này, chúng ta sẽ nhìn nhận một số góc khuất tiêu cực nhất trong ngành công nghiệp âm nhạc.

Cạnh tranh

Cạnh tranh nhìn thấy rõ rất ở lịch sự nhạc rap. Có lẽ không có cuộc chiến nào trong lịch sử âm nhạc khốc liệt và ám ảnh bằng mối thù giữa các rapper từ Bờ Đông và Bờ Tây của thị trường hip hop Hoa Kỳ. Sự cạnh tranh bắt đầu vào đầu những năm 1990. Các nghệ sỹ Bờ Tây đã tự công nhận bản thân là một số nhân vật có ảnh hưởng nhất trong lịch sử nhạc rap.

Tupac

Tupac Shakur 

Vào ngày 30 tháng 11 năm 1994 những phát súng đầu tiên trong cuộc chiến giữa hai phe phái âm nhạc đã khai hỏa, theo đúng nghĩa đen. Tupac Shakur bị cướp và bắn tại Manhattan. Ông công khai cáo buộc rapper The Notorious B.I.G. và Sean "Puff Daddy" Combo của Bad Boy Records tham gia vụ việc. Tất nhiên, họ phủ nhận có liên quan đến vụ bắn súng. Tuy nhiên, hai người đã phát hành một bài hát mang tên "Who Shot Ya?" ngay sau khi sự cố của Tupac và phần lớn cộng đồng hip hop cho rằng đó là đó là cách The Notorious B.I.G. nhạo báng Tupac nhưng Sean Combs khẳng định ca khúc được thu âm trước khi xảy ra vụ tấn công.

The Notorious B.I.G.

The Notorious B.I.G.

Cuộc đấu võ mồm tiếp tục diễn ra qua các bài hát, diễn văn và phỏng vấn. Trong suốt năm 1995, phương tiện truyền thông đã tham gia tích cực vào cuộc chiến, cập nhật thông tin liên tục và khiến người hâm mộ chia rẽ. Đỉnh điểm là ngày 7 tháng 9 năm 1996, khi Tupac Shakur bị bắn chết tại Las Vegas. Chỉ 6 tháng sau đó, đối thủ của ông tại Bờ Tây – The Notorious B.I.G. cũng bị giết chết bằng cách tương tự ở Los Angeles.

Thế là dòng nhạc rap, nền văn hoá hip-hop và toàn bộ thế giới âm nhạc đã mất hai trong số các nghệ sĩ rap tài năng nhất và có sản phẩm âm nhạc bán chạy nhất mọi thời đại. Tên của họ đã trở thành huyền thoại; các album thu âm lúc họ sinh thời đã được phát hành sau khi họ ra đi và đều đạt được chứng nhận bạch kim; và họ đã để lại một bài học đắc giá trong lịch sử âm nhạc về việc biến một cuộc cạnh tranh năng lực thành một mối thù cá nhân.

Nghiện ngập

Kẻ thù lớn nhất của tất cả những người nổi tiếng và bạn thân nhất của danh tiếng và vận mệnh chính là nghiện ngập. Các nạn nhân của nó từ năm 1969 đến năm 1971 sẽ cung cấp cho bạn tất cả các bằng chứng để bạn thấy rằng tôi không hề phóng đại chút nào.

Jim Morrison

Jim Morrison

Brian Jones, Jimi Hendrix, Janis Joplin và Jim Morrison đều chết ở tuổi 27 trong khoảng thời gian đó. Tất cả những cái chết của họ vẫn được truyền thông bàn tán và đặt ra vô số giả thuyết cho đến tận hôm nay. Và mặc dù các chi tiết đó có thể gây tranh cãi, nhưng có một thực tế rõ ràng là thói nghiện ngập đã giết chết tất cả những huyền thoại nhạc rock này.

Tất cả đều có vấn đề về lạm dụng rượu và ma túy. Nhiều người cho rằng các chất như vậy là cách duy nhất để những nghệ sĩ vĩ đại này thoát ly khỏi thế giới mà họ chán ghét. Nhưng cuối cùng, chất kích thích đã hủy hoại cuộc đời và sự nghiệp của họ.

Brian Jones

Brian Jones

Brian Jones, người sáng lập The Rolling Stones, được yêu cầu rời khỏi nhóm nhạc ông đã thành lập vào ngày 8 tháng 6 năm 1969. Hendrix, được Đại sảnh Danh vọng Rock & Roll mô tả là "nhạc công vĩ đại nhất trong lịch sử nhạc rock”, bị chế giễu và nhạo báng tại những buổi trình diễn live cuối cùng của ông ở châu Âu. Trước khi chết, hành vi thất thường của Jim Morrison khiến cho các concert của The Doors bị hủy bỏ và ông bị bắt nhiều lần. Tất cả những người tiên phong vĩ đại này bỏ lại đằng sau một di sản âm nhạc với quy mô đáng kinh ngạc nhưng mỗi người trong số họ đều suy thoái vì nghiện ngập.

Amy Winehouse

Kurt Cobain trong những năm 1990 và Amy Winehouse vào đầu năm thập niên 2010 cũng có cùng số phận đó. Cái chết tạo ra nhiều suy đoán và cái chết trở thành thứ gắn liền với những huyền thoại. Cả hai đều để lại dấu ấn qua các thể loại rock & roll, jazz, grunge và blues. Và cả hai đều rời khỏi thế giới này vào tuổi 27, độ tuổi mà ít nghệ sĩ đã sản xuất ra tác phẩm hay nhất và độ tuổi mà hầu hết các nghệ sĩ đều đạt được bước tiến sáng tạo và phát hành tác phẩm vĩ đại nhất của mình. Nghiện ngập đã đánh bại họ và mang họ khỏi những người hâm mộ cuồng nhiệt, những người vẫn đang tiếp tục ca ngợi và lắng nghe âm nhạc của họ cho đến ngày nay và sẽ tiếp tục làm vậy trong tương lai.

Bóc lột

Cuối cùng, sự tham lam cũng chỉ là nỗi đau trong thế giới âm nhạc cũng như trong tất cả các lĩnh vực khác của cuộc sống. Chúng ta đã nghe nói những hãng thu âm lớn đánh cắp tiền từ nghệ sĩ của họ, bóc lột các ngôi sao của họ để có được tài sản lớn hơn và không cho những người trẻ tuổi có tiềm năng cơ hội phát triển. Những hãng thu âm lớn này giống như Phố Wall trong âm nhạc. Từ 6 ông lớn gồm Warner Music Group, EMI, Sony, BMG, Universal Music Group và PolyGram hoạt động từ năm 1988 nay chỉ còn 3 công ty trong số đó tiếp tục tồn tại bằng việc sáp nhập với các đối thủ cạnh tranh và tự khẳng định bản thân là người dẫn đầu về tài chính trong thị trường âm nhạc.

Có nhiều lý do khiến một hãng đĩa "lạnh lùng" với một nghệ sỹ: người ký kết với họ có thể đã bị sa thải; họ có thể đã không đem lại một bản thu âm đủ hay; hoặc công ty của họ có thể đã được mua bởi một công ty lớn hơn.

Dù bằng cách nào, các nghệ sĩ trẻ đều nhanh chóng nhận ra sự khó khăn trong "kinh doanh và âm nhạc". Vào thời điểm đó họ không có khả năng chi trả các dịch vụ của quản lý, nhân viên… và dễ dàng trở thành nạn nhân trong các thương vụ hợp nhất công ty. Không có gì ngạc nhiên khi danh ca vĩ đại Prince so sánh hợp đồng thu âm với “chế độ nô lệ” trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Rolling Stone vào năm 2015 và khuyến khích các nghệ sĩ trẻ đừng ký hợp đồng với những thương hiệu lớn.

Metallica

Các siêu sao ca nhạc đã giải quyết vấn đề bằng cách tạo ra thương hiệu của riêng mình, ví dụ Metallica thành lập Blackened Recordings. Nhưng ngay cả ban nhạc heavy metal thành công về mặt thương mại nhất trong lịch sử vẫn phải đợi đến album thứ 10 của họ là "Hardwired ... To Self-Destruct" mới có thể phát hành một album độc quyền thông qua Blackened Recordings. Thế thì một nghệ sỹ mới vào nghề sẽ còn lại gì?

Tóm lại

Chúng ta nên đối diện với mặt tối bằng sự tôn trọng và thận trọng, tìm hiểu nó và cố gắng tránh xa nó, chúng ta không nên sợ nó. Mặt tối của một vấn đề là thứ luôn hiện hữu. Và cách duy nhất chúng ta có thể tạo ra âm nhạc hoặc sống theo cách mà chúng ta muốn là tìm ra sự cân bằng thiết yếu giữa bóng tối và ánh sáng.